Mùa xuân trở về bên ký ức

“Đón xuân này ta nhớ xuân kia

Một chiều xuân em đã hẹn hò”

Khi bạn còn đang bận rộn với một ngày làm việc tất bật, bỗng nhiên buổi sáng nọ, bạn mở cửa ra, ánh nắng tràn vào và cả một cái lạnh còn vươn lại trong không khí. Mọi thứ bao trùm bạn và nó xoa mát tâm hồn bạn, bạn giật mình. Hình như một điều gì đó đang đến. Thật quen thuộc, thật tĩnh lặng và bạn miên man trong đó. Bạn gói ghém những thứ quý giá nhất của tâm hồn, bạn lục ra và loay hoay xoay qua xoay lại chúng. Một cái tết nữa dần về.


Một ngày cuối tuần cuối đông, bạn đủ thời gian để ngắm những con đường ồn ào ngày nào bỗng trở nên vắng vẻ lạ thường. Tách cà phê nóng buổi sáng, nơi quán xá vẫn còn đang vắng ngắt, mọi thứ như chững lại chờ đón kí ức của bạn lùa về. 

Năm nào cũng vậy, cứ đến dịp này, lòng người lại xốn xang vì những biến chuyển của đất trời, cái không khí se se lạnh của mùa đông muốn chớm tắt làm cho lòng người cũng ngà ngà say theo. Mùa xuân là mùa của cái mới, của hy vọng, của mong chờ. Nhưng trong góc nhỏ ấy luôn tồn tại một thứ thiêng liêng và đáng trân quý hơn ở nhiều người, nhiều tâm hồn, đó là mùa của kí ức.

Kí ức về mùa xuân có lẽ là những kí ức đậm đà và thổn thức nhất. Những kí ức thanh bình và nhẹ nhàng, những kí ức về quá khứ của tình người và kí ức về những thứ nao nao chợt qua.

Có ai nhìn những phố xá đông đúc bỗng trở nên vắng vẻ mà không nhớ lại cái vắng vẻ của nó từ một mùa xuân xưa nào đó cơ chứ. Có ai nhìn nhành mai đang chực chờ nở hoa lại không nhớ đến những nhành hoa xa xưa chứ. Có ai nhìn người ta tất bật gói bánh chưng, bánh tét mà lại không nhớ cái cảm giác chực chờ trông nồi bánh của mình vào đêm giao thừa, những ngày đầm ấm bên gia đình ngày xưa cơ chứ.

Mọi thứ lặp lại, tuần hoàn và diễn ra trong không gian vừa tĩnh lặng vừa hồi hộp như đang đón chờ một thay đổi nào đó, một thay đổi như bao thay đổi nhưng luôn mới như chưa bao giờ xuất hiện.

Mùa xuân là như vậy và những thứ tuyệt vời của đời người hình như cũng giống như mùa xuân, tươi đẹp, rộn ràng nhưng…chóng qua. Cái chóng qua như nhành hoa trên cành, chóng qua như đòn bánh chưng chực mở. Mọi thứ như sinh ra để rồi tiêu tan.

Nhưng mùa xuân là vậy, cái chóng qua của mùa xuân chính là giá trị để con người ta thêm trìu mến và tha thiết với nó. Vẻ nhẹ nhàng chóng qua của xuân sẽ mãi mãi làm cho tâm hồn người ta thêm lưu luyến và thật là ý nhị làm sao, ta ngồi đây, nhấm nháp li cà phê nóng, tận hưởng những giây phút chóng qua một cách đầy đủ và trọn vẹn nhất.

…Như ươm tình trong cánh hoa mơ,
đưa hương theo làn gió
Em nói rằng em viết thành thơ.
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment